Gió đâu bằng gió Tu Bông
Thương ai bằng
Thương cha, thương mẹ, thương chồng thương con
Hầm Hô có đá khổng lồ
Có hang Bảy Cử, có vò rượu tăm
Hầm Hô có nước trong xanh
Dưới sông cá lội trên cành chim reo
Hễ muốn ra con người tử tế
Phải thẳng ngay chớ để ai hờn
Làm ơn, ắt hẳn nên ơn
Trời nào phụ kẻ có nhơn bao giờ?
Hễ muốn ra con người tử tế,
Phải dễ dàng, chớ để ai hờn,
Làm ơn, ắt hẳn nên ơn,
Trời nào phụ kẻ có nhân bao giờ.
Hai nách những lông xồm xồm,
Chống yêu chồng bảo mối tơ hồng trời cho.
Đêm ngủ thì ngáy o o,
Chồng yêu chồng bảo lái đò cầm canh.
Ăn vụng bụng to tày thùng,
Chồng yêu chồng bảo cái giành đựng cơm.
Hàm Hô có cá hóa rồng
Bâng khuâng nhớ đến anh Hùng họ Mai
Vá trời lấp biển cò ai
Ngổn ngang đá chất lớp ngoài lớp trong
Hò ơ Buồn thay số kiếp con người
Cơm ăn không đủ... (ờ)
Hò ơ... Chớ cơm ăn không đủ nụ cười ốm nhom
Hò ơ... (chớ) Buồn thay số kiếp con người
Cơm ăn không đủ... (ờ)
Hò ơ... (chớ) Chớ cơm ăn không đủ nụ cười ốm nhom
Kéo quân qua cửa Hùng Quan
Chim muôn giọng (tiếng) hót, hoa ngàn hương đưa
Nhớ ai ngơ ngẩn, ngẩn ngơ
Nhớ ai, ai nhớ, bây giờ nhớ ai
Hòn Tàu, Hòn Kẽm, Hòn Vung
Ba hòn xúm lại đỡ vùng Quảng Nam
Non sông ai dựng ai làm
Dòng sông Sài Giang luợn khúc
Cù lao Chàm xanh um
Chân đi mỏi lắm (chẳng tới) chân ơi
Chân đi chẳng tới chân ngồi xuống đây
Ngồi buồn tính đốt ngón tay
Tính đi tính lại ngón này hơn trăm.
Tính tháng rồi lại tính năm
Tính tháng, tháng đoạn, tính năm , năm rồị
Đôi (Tình) ta biết thuở nào nguôi?
Chê thằng bụng bự, thằng gù lại ưng
Thằng sau nó đánh bằng tràng cối xay
Cheo leo núi đá xây thành
Đầu non mây trải, chen cành suối tuôn
Biển khơi, nước chẳng quên nguồn
Gành xa, sóng vỗ tiếng luồn trong hoa
Chiều chiều én lượn Truông Mây
Cảm thương chú Lía bi vây trong thành
Chiều chiều lại nhớ chiều chiều (3)
Nhớ người đãy gấm khăn điều vắt vai
Chó giữ nhà gà sáng (gà gáy trống canh)
Chó giữ nhà, gà gáy sáng (gáy trống canh)
Con chim tìm tổ, con người tìm tông
Con gái là con người ta
Con dâu mới thiệt mẹ cha mua về
Con người có tổ có tông
Như cây có cội, như sông có nguồn
Dù ai xấu xí (có xấu) như ma
Tắm nước Ðồng Lãm cũng ra con người
Dù xa trước ngõ cũng xa,
Dù gần Vĩnh Điện, La Qua cũng gần
Gặp ba trò khiến hỏi ba trò
Đường lên trên bụng có đò hay không?
- Cao sơn lưỡng nhũ ở trên
Tiểu khê ở dưới muốn lên phải có sào
Dang tay mở khóa động đào
Nhất can trực nhật đến ao phụng hoàng
Đường lên trên bụng muốn sang
Cần chi đò dọc, đò ngang tốn tiền
Gái Thanh Khiết chuyên nghề cải, giá
Trai Sung Tích chuyên nghề kén, dâu
Chỗ mô vui bằng chỗ Phố (Hội An), chỗ Hàn
Dưới sông tàu chạy, trên đàng ngựa đua
Cây me cũ, Bến Trầu xưa
Không nên tình nghĩa (thì) cũng đón đưa trọn niềm
Chưa quen đi lại cho quen
Chưa gần đi lại vài phen cho gần
Tuy rằng cửa đóng nhưng then không cài
Kẻ khinh người trọng vãng lai
Song le cũng chửa có ai bằng lòng
Chưa quen đi lại cho quen
Tuy rằng cửa đóng mà then không cài (gài)
Kẻ khinh người trọng vãng lai
Song le cũng chẳng có ai bằng lòng.
Đôi ta làm bạn thong dong
Như đôi đũa ngọc nằm trong mâm vàng
Bởi chưng thầy mẹ nói ngang
Để cho đũa ngọc mâm vàng cách xa
Chầu rày xa phố Hội An
Xa chùa Ông Bốn, xa làng Minh Hương
Chẳng ngon cũng bánh lá dong
Tuy rằng xấu xí cũng dòng con quan
Chẳng ngon cũng bánh lá dong
Dù em có dại cũng dòng trâm anh
Chẳng thơm cũng thể hoa lài
Chẳng lịch cũng thể con người thượng lưu
Chẳng thơm cũng thể hoa mai
Chẳng lịch cũng thể con người Thượng Kinh.
Chẳng thanh cũng thể hoa lài (mai)
Chẳng lịch cũng thể con người Thượng Kinh
Chẳng chua cũng thể là chanh
Chẳng ngọt cũng thể cam sành chín cây
Chỉ đâu mà buộc ngang Trời
Thuốc đâu mà chữa con người lẳng lơ
Chờ sung rụng
Chữ tình đáng giá ngàn vàng
Từ anh chồng cũ đến chàng là năm
Còn như yêu trộm nhớ thầm
Họp chợ trên bụng đến trăm con người
Chữ trinh đáng giá ngàn vàng
Từ anh chồng cũ đến chàng là năm
Còn như yêu vụng nhớ thầm
Họp chợ trên bụng hàng trăm sá gì (con người)